Lúc này trên con đường quen thuộc xuất hiện bóng dáng của Lý Mộng Trinh và Vũ Tiểu Vũ vẫn như mọi lần đưa đón, Lý Mộng Trinh không cùng Vũ Tiểu Vũ trò chuyện, khuôn mặt lạnh nhạt khiến cho Vũ Tiểu Vũ cũng không dám mở miệng.
Hai người bọn họ dừng lại một trước một cánh cửa đá, Lý Mộng Trinh khom người cung kính nói:
“Bẩm Chưởng Phong! Ta đã dẫn Vũ Tiểu Vũ đến!”
Ngay lúc này bên trong truyền ra một giọng nói có vẻ mệt mỏi:
“Tốt! Ngươi có thể rời đi được rồi”.
“Tuân mênh chưởng phong!”
Lý Mộng Trinh đi một lúc lâu thì cánh cửa đá mới mở ra, Mạnh Lệ Nương xuất hiện nhưng nàng không còn cái vẻ đẹp lộng lẫy hằng ngày nữa mà là một bộ mặt tái nhợt không còn một chút huyết sắc, khiến cho Vũ Tiểu Vũ giật mình lên tiếng:
“Chưởng Phong! Ngài làm sao thế?”
Nàng không trả lời hắn mà lại hỏi:
“Có phải trong ta rất xấu xí không?”
“Đâu có…Đâu có! Ngài vẫn rất xinh được đẹp mà!”
Mạnh Lệ Nương nghe lời hắn nói liền bị chọc cười:
“Được rồi! Ngươi dẻo miệng như vậy chả trách Đinh Tú Linh lại mê mẫn ngươi như vậy. Có biết vì sao ta gọi ngươi đến đây không?”
“Bẩm Chưởng Phong không biết!”
“ Tiểu Vũ! Tu vi của ngươi hiện giờ là gì?”
Vũ Tiểu Vũ nghe nàng hỏi, hàng chân mài hơi nhăn lại bộ dạng khó khăn không dám, Mạnh Lệ Nương thấy hắn như vậy lại tiếp tục nói:
“Cứ nói đi không có gì phải ngại, ta gọi ngươi đến đây chủ yếu chính là tăng cấp tu vi cho ngươi để giúp ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-hoi-mong/777642/chuong-65.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.