Chân núi Bàn Tọa Sơn.
Trước đại môn của Thái Sơn Tông có ba người, trong đó một đôi nam nữ mặc bộ y phục màu trắng trên ngực áo có đồ án bàn tọa, bên hông đeo một tấm lệnh bài khắc chữ Thái Sơ, người còn lại là một cô gái tầm mười bảy, mười tám tuổi có chút nhan sắc đang đi qua đi lại dường như đang lo lắng chờ đợi ai đó.
Một lúc sau lại có một đôi nam nữ đi đến nhìn vẻ mặt của bọn họ thì dường như đang tranh cãi chuyện gì đó vì vẻ mặt của cô gái rất là khó chịu.
“Thật không hổ là Kẻ Cuồng Dâm! Đi ra ngoài làm một nhiệm vụ đơn giản như vậy lại đi một ngày một đêm không về đã thế còn nhờ người trả nhiệm vụ dùm, hôm sau liền dắt ngay một cô gái cùng về, thật là bái phục bái phụ ngươi sát đất!”.
“Lý sư tỷ! Chuyện không như ngươi nghĩ đâu, hôm qua ông lão Hoa Mạnh An thấy ta làm việc siêng năng nên mời ở lại dùng bữa không ngờ lại quá chén mà thôi với lại nhà họ có chuyện muốn gửi nữ nhi cho chúng ta chăm sóc một ít hôm không lẽ ta lại từ chối”.
“Thật sự là như vậy sao? Bản tánh ngươi như thế nào ta còn không hiểu rõ sao? Mỡ đã dâng tới miệng không lẽ ngươi còn chê sao?”.
Thật ra Lý Mộng Trinh cũng không hiểu vì sao mình lại như vậy nữa chỉ là vừa nghe hắn nói dắt một cô gái về muốn nàng chăm sóc hộ liền cảm thấy tức giận, trong lòng lại nghĩ “ Mình việc gì phải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-hoi-mong/777626/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.