Đó là đối với người mình yêu không muốn rời xa, bọn họ đứng ở đó thật lâu, ít nhất cũng phải một canh giờ.
Hựu Đình ngồi cạnh cửa sổ nhìn ra bên ngoài, cảm giác đau nhói lan tràn ở trong lòng. Thật ra, cô đã biết, ngày đầu tiên chị cô chuyển đến, anh Lệ Bình đối xử với chị ấy rất đặc biệt rồi, chỉ là chị ấy không nhận ra, anh ấy vẫn muốn ở bên cạnh chị, thời gian ở cạnh chị còn nhiều hơn thời gian ở cạnh cô, anh mua cho chị thứ gì đó cũng tốt hơn so với mua cho cô.
Có đôi khi, cô tức giận, anh Lệ Bình đã nói: " Hựu Đình, em phải thông cảm cho Hựu Huyên, cô ấy đã mất mẹ, em không thể cáu kỉnh, phải đối xử tốt với cô ấy gấp đôi, có biết không?"
Cô không muốn thành con người lòng dạ hẹp hòi, cũng cố gắng đối xử với chị ấy thật tốt, nhưng …. Chị ấy vẫn lạnh nhạt với cô, khiến cô có cảm giác sợ hãi.
Nhưng chị ấy đối xử với anh Lệ Bình không giống thế, là vì anh Lệ Bình đối xử với chị rất tốt sao? Thật không hiểu nổi, cô chỉ biết rằng, nếu tình trạng này cứ diễn tiếp, anh Lệ Bình sẽ bị chị ấy cướp đi rất nhanh. Đến lúc đó, cô phải làm sao bây giờ? Cô thật sự rất thích, rất thích anh Lệ Bình, rất muốn làm vợ anh Lệ Bình.
Nước mắt lăn xuống, cô đi tới cạnh rèm cửa sổ …. Nếu cùng đàm phán với chị, chị ấy có trả anh Lệ Bình lại cho cô không? Chị ấy hung hăng như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-hai-ba-tam-biet-hanh-phuc/147020/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.