Ngày hôm sau hai người bắt đầu lên đường tới Tổng đà Ma Giáo.
Minh Chủ bụm vết thương mới thêm trên mặt mình, rề rề rà rà theo ở phía sau, nghĩ thầm mình chẳng qua nói lời nói thật thôi, Giáo Chủ hạ thủ cũng thật hung ác… Ui đau quá.
Thương trên người hai người mới chỉ tốt ba bốn thành, cũng không sốt ruột, cứ như vậy chầm chập đi tới, xem chừng khi đến Tổng đà Ma Giáo, vết thương đã lành lắm rồi, đến lúc đó căn bản không có ai có thể ngăn được bọn họ.
Đệ nhất giang hồ và đệ nhất chính phái liên thủ.
Tại sao làđệ nhất chính phái ấy à… bởi vì Minh Chủ hắn ghét bỏ giang hồ đệ nhị quá khó nghe.
Ai biết tại sao công phu người Ma Giáo hầu như cao hơn so với chính phái cao chứ! Minh Chủ có chút không vui, ngày đó sau khi giao thủ hắn liền đã minh bạch, ít nhất trong vòng vài năm, hắn vẫn không có biện pháp đánh bại Đại Ma Đầu võ công đã cao đến biến thái này.
Ai bảo hắn tập võ trễ chứ.
Có điều chờ coi, nói lầm bầm, một ngày nào đó lão tử sẽ lên làm đệ nhất giang hồ.
Minh Chủ vừa đắc ý, cười, đột nhiên chỉ nghe thấy có người hô.
“Minh… Minh Chủ? Ngài không có việc gì chứ?!”
Minh Chủ chỉ cảm thấy sững cả người, quay đầu, phía sau hai hiệp sĩ có chút nhìn quen mắt một bộ dáng mừng rỡ như điên nhìn hắn.
Giáo Chủ đằng trước thân hình cứng đờ, vẫn chưa quay đầu lại, nhưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-hai-ba-len-danh-giao-chu/2793828/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.