Đường, rất dài.
Là đường giang hồ.
Đường giang hồ là đường như thế nào?
Hồ Hiểu Thán cũng không biết. Nàng chỉ biết mặt đất nàng đang đạp dưới chân, chính là đường giang hồ của nàng.
Người từng nghe tiếng hát của Hồ Hiểu Thán đều cho rằng đó không phải giọng ca của nhân gian, là tiên nhạc đến từ trời cao. Không ai có thể nói chuyện bình thường trong tiếng ca như vậy. Vì thế, có thể nhìn thấy rất nhiều người ngây ngẩn ở những nơi mà tiếng ca của Hồ Hiểu Thán vang vọng.
Người từng xem qua điệu múa của Hồ Hiểu Thán cảm thấy ngoại trừ điệu múa của Hồ Hiểu Thán, không có điệu múa của ai khác có thể gọi là múa. Vì thế khi Hồ Hiểu Thán mang khăn lụa che mặt bắt đầu múa, mọi người ở đó tựa như không biết cách hô hấp bình thường.
Người từng nhìn thấy thư họa của Hồ Hiểu Thán đều tranh giành nhau để đoạt lấy tờ giấy. Bọn họ biết trên đời có một Hồ Hiểu Thán thần bút, vì thế trang giấy rẻ bèo liền trở nên vô giá.
Có một Hồ Hiểu Thán như vậy, tinh thông cầm kỳ thư họa thi từ ca phú.
Dường như không ai có thể vượt qua tài nữ Hồ Hiểu Thán.
Hồ Hiểu Thán có kiếm pháp rất cao minh. Kiếm pháp của nàng tên là “Mạc danh tam thán”. “Tam thán”, tên như ý nghĩa, chỉ có ba chiêu: Nhất thán “Đoản thán”, nhị thán “Trường thán”, tam thán “Bi thán”. Tuy chưa ai được nhìn thấy chiêu cuối cùng “Mạc danh bi thán” của Hồ Hiểu Thán, nhưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-guong-mat-giang-ho/2354994/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.