"Quá no rồi."
Hai người bước ra khỏi quán, ăn một con cá nướng to oành, uống thêm ly trà sữa cỡ lớn, dạ dày được chiều chuộng rất thoải mái.
"Cậu muốn chơi gì nữa không? Hay là về nhà?" Lư Cảnh Hàng hỏi.
"Ở đây có gì chơi sao?" Công việc không gấp, Văn Lạc cảm thấy với tình huống no cành hông như vậy, nên lựa chọn làm gì đó để tiêu thực.
"Trên lầu có rạp chiếu phim và KTV, để tôi xem thử ha." Lư Cảnh Hàng lấy điện thoại lướt trên ứng dụng, "Hình như là có mát xa hay sao đó."
"Ngồi một chỗ không được đâu, vẫn nên đi tới đi lui hoạt động này nọ." Văn Lạc nói.
Hơn nữa hai người đàn ông cùng nhau xem phim hay hát karaoke đều có cảm giác rất kỳ lạ.
"Vậy chúng ta dạo một vòng xung quanh xem thử có gì thú vị đi."
Hai người đi thang cuốn xuống tầng ba, nhìn về phía cửa hàng Apple và Huawei, cũng không có gì để chơi, lại đi xuống tầng hai, lượn được nửa vòng thì ánh mắt Lư Cảnh Hàng đột nhiên sáng ngời.
"Chúng ta chơi cái đó đi! Sảnh Băng Nhi*!" [1]
[*] Chỗ này mình phải nói chút chút: Bản gốc là 镚儿厅, Hán Việt là 'Băng Nhi Sảnh' (?). Mình không hiểu nó là cái gì, nhưng search google ra hình game thùng hay có trong trung tâm thương mại, là loại bỏ đồng xu 02 xu/ lượt đó. Mình để là 'Sảnh Băng Nhi' xem như đó là tên riêng của một khu vực trong Mall. Không dịch trực tiếp thành 'khu vực chơi trò chơi' hay đại loại như vậy vì Văn Lạc phía dưới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-goc-thanh-thi-cua-chung-ta/166993/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.