Edit: Dĩm
Đứng trước cánh cổng hư hư ảo ảo như vậy, đầu cô gục xuống, toàn thân toát mồ hôi, không chỉ những thứ dưới thân mà mọi người xung quanh đều đang nhìn cô.
Hà Trạch Thành đã sớm tách khỏi cô, nhưng cô biết chính xác nơi hắn đứng lặng lẽ nhìn cô, hắn sẽ không để cô đi dễ dàng như vậy, hắn không cho cô cơ hội trốn thoát.
Mọi người qua lại trước mặt, cô toát mồ hôi lạnh, không biết nên làm gì tiếp theo, hình như cô ... đã lâu không ra ngoài, cũng đã lâu không tiếp xúc với quá nhiều người như này.
Cô đột nhiên bị vỗ vào vai, toàn thân chấn động, người bên cạnh cũng sửng sốt.
“Cậu sao vậy?” Cô gái cao lớn bên cạnh nhìn cô, miệng ngậm một cây kẹo mút hét lớn, một nửa bên tóc bị cạo, nửa còn lại kéo đến dái tai, đeo đinh tán màu đen, giống học sinh nổi loạn.
Sự hoảng sợ của cô từ từ chuyển thành khϊếp sợ: "Mao Ương... tóc của cậu bị sao vậy?"
"Cậu nói cái này." Tay cô ấy trượt ra sau thái dương, bắn cho cô ánh mắt đùa giỡn: "Thấy sao, ngầu không? Tớ mới làm cách đây không lâu, thấy kiểu này rất phù hợp với tớ."
"Không ..." Trong lúc nhất thời không biết nói thế nào thì quanh quẩn bên tai phát ra một tiếng, đột nhiên nghĩ đến cái gì đó, cô vội vã nhìn phía sau.
Giữa đám đông, cô nhìn thấy người đàn ông nhìn chằm chằm vào cô, còn mỉm cười với cô.
Thiếu chút nữa tức giận chứng tỏ hắn biết Mao Ương, chắc hẳn biết cô ấy là con gái,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-giot-cung-khong-duoc-sot/650669/chuong-69.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.