Edit: Dĩm
Xoa xoa mái tóc của cô, hắn mỉm cười hài lòng.
"Ngoan, đúng rồi. Từ nay cái miệng này chỉ có thể ngậm côn thịt của tôi, biết không?" Hắn nhéo cằm cô, bắt cô ngẩng đầu lên.
“Đã biết.”
“Ở phòng ngủ chờ tôi.” Hắn ra lệnh.
Cô không biết hắn muốn làm gì, nhưng chắc chắn không phải là chuyện gì tốt.
...
Quần áo trên người bị hắn xé rách, cố gắng che lại cơ thể, nhưng sau khi nghĩ lại, vẫn là từ bỏ.
Che thì có ích gì? Hắn muốn kéo, chỉ cần động ngón tay rất dễ dàng.
Không mất bao lâu, hắn cầm trên tay một thứ gì đó, một vài sợi chỉ rơi ra bên ngoài, không biết đó là cái gì.
Đi đến bên cạnh cô, chế trụ sau gáy, tay còn lại cọ cọ mặt cô, cảm giác này khiến cô cảm thấy kỳ lạ.
“Cơ thể em không tốt, chơi cái khác đi, không thao em.”
“Không, không muốn chơi.” Cô nắm lấy tay hắn, có lẽ bởi vì hai cái tát kia đã cho cô dũng khí.
Hắn cười khẽ, vươn đầu lưỡi liếm mặt cô: “Em không có tư cách từ chối.”
“Tại sao tôi không có tư cách!” Cô đẩy bàn tay to đang sờ loạn trên ngực mình ra, đứng dậy bước xuống giường.
Cô đặt một che ngực mình, trong mắt đầy sự phẫn uất.
Hà Trạch Thành không biểu cảm, hơi nghiêng đầu, nhìn sắc mặt với cơ thể cô, giống như một món hàng, bị hắn lột sạch, loại sợ hãi không nói nên lời này lại ập đến.
Rõ ràng là hắn không có làm gì, cô lại sợ hắn!
Người trước mặt nhấc chân đi về phía cô,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-giot-cung-khong-duoc-sot/650664/chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.