🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Edit: Dĩm

Chất lỏng lạnh lẽo cọ rửa lên người cô, lòng cô cũng lạnh.

Cô xấu hổ nằm trên mặt đất, run rẩy nhìn về phía đầu vòi hoa sen, anh vẫn đứng ở nơi đó, mặt không chút cảm xúc, giống như đang nhìn mọt người xa lạ.

Anh thực sự tức giận, cô cũng thực sự hối hận.

Tại sao lại chạy ... Cô không nên chạy trốn.

Nước lạnh tạt vào mặt làm sặc sụa mũi khiến cô ho khan một tiếng.

Hà Trạch Thành ném thứ trong tay sang một bên, ngồi xổm xuống kéo mái tóc ướt đẫm của cô, ép cô nhìn vào đôi mắt phẫn hận của anh.

"Chủ nhân… Chủ nhân, nô lệ thật sự sai rồi, nô lệ không chạy, thật sự sẽ không chạy nữa!"

Cô run sợ nhìn anh.

Chân đã bị gãy rồi, làm sao chạy được, bây giờ cô chỉ có thể cầu xin anh buông tha cho cô.

Nhanh buông tha cô đi, cô đau lắm rồi.

Nghe đến đây, Hà Trạch Thành cười mỉa mai:"Nếu biết sợ, tại sao còn muốn chạy?"

Tại sao lại khiến anh thương tâm.

Cô có biết anh yêu cô ấy đến nhường nào không.

Cô còn dám chạy, anh chỉ muốn thao vào tận trong xương cốt của cô, cô không cảm nhận được sao?

Thời khắc không nhìn thấy cô, cô có biết trái tim anh đau đến nhường nào không!

"Xin… xin lỗi!" Cô sai rồi, cô xin lỗi.

Nhưng đối với anh chính là chê cười, vô dụng.

Hà Trạch Thành gục đầu xuống, lạnh lùng nói: "Nếu em dám chạy, thì phải có gan lãnh hậu quả cho tôi!"

Anh sải bước đi ra ngoài, Lâm Ấm không biết anh muốn làm gì.

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-giot-cung-khong-duoc-sot/650635/chuong-35.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.