Edit: Dĩm
Nắng tháng tám hơi hướng tây trên bầu trời vẫn khắc nghiệt, cái nóng như đốt da đốt thịt, hơi nóng theo gió thổi trên da thịt.
Cơn gió dữ dội thổi bay mái tóc đen dài, một vài sợi tóc con bay tán loạn.
Mái tóc dài chợt hiện ra trước mặt khiến anh sững sờ.
Nhìn lên điện thoại, cô đã chạy qua đường, đang đứng ở cổng trường nói chuyện với những người bên cạnh, nói điều gì đó, trông cô đang rất vui.
Đó là một khuôn mặt vô tư và ngây thơ, ý cười trên khóe miệng càng ngày càng đậm, đôi mắt hoa mai nheo lại.
Cô tiện tay vén tóc sau mang tai, nhìn người bên cạnh, lộ ra hàm răng trắng sứ, như không nhịn được cười, giống như là trời sinh khóe miệng luôn tươi cười, nụ cười đó làm cho anh ngẩn ngơ.
Trên đôi môi mỏng của anh nở nụ cười, ý cười trong đôi mắt trong veo của anh càng thêm dày đặc, bị cô lây nhiễm, tay cầm điện thoại cũng đặt sang ngang, chăm chú nhìn cô.
Ngay sau đó, cô đi theo người bên cạnh, rẽ vào khuôn viên trường.
Hà Trạch Thành lần đầu tiên trái tim rung động, anh ấy gần như nhấc gót đi qua mà không do dự.
Băng qua đường một cách nhanh chóng.
Tiếp cận cô, nhưng không dám lại gần.
Anh chỉ có thể giống như một người qua đường, thản nhiên đi theo cô.
Có lẽ cô quá tập trung nói chuyện với những người xung quanh, không để ý xung quanh, cũng không để ý đến anh.
Một cơn gió lại lướt qua, một tiếng "loạt xoạt", tờ giấy báo nhập học trong tay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-giot-cung-khong-duoc-sot/650633/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.