Lúc này, Lạc Thần cảm thấy tốc độ của Thẩm Tuất nhanh lên, trong tai truyền đến tiếng “ba ba ba” đều nhịp, thân thể sớm đã bị đối phương va chạm không tìm ra phương hướng nữa, mãi đến lúc cuối cũng chỉ cảm thấy chân tay bủn rủn, vừa thích vừa khó chịu muốn chết, đến lúc được phóng thích cậu nằm lì ở trên giường thở phì phò, bộ dạng đúng kiểu tinh bì lực tẫn. 
So với Lạc Thần mà nói, Thẩm Tuất lại tràn đầy tinh lực, vẫn sinh long oạt hổ như trước vừa kéo vừa dỗ vừa lừa vừa ép Lạc Thần muốn thêm mấy lần, mới ngừng lại, sau đó ôm Lạc Thần vào phòng tắm tắm rửa. 
Lạc Thần vừa làm xong chuyện, hai chân bủn rủn vô cùng, hoàn toàn không thể nâng vững cơ thể. Đại Thiên vương dứt khoát để Lạc Thần tựa lên người mình, động thủ giúp Lạc Thần xử lý sạch sẽ, lúc thanh lý đến phía sau Lạc Thần, Thẩm Tuất lại có chút tâm động, nhưng thấy bộ dạng tội nghiệp của Lạc Thần cũng đành nhịn lại, trong miệng lẩm bẩm mấy câu. 
“Chờ thêm vài ngày…” Đại Thiên vương nói nhỏ. 
“A…?” Không nghe rõ Thẩm Tuất đang nói cái gì, Lạc Thần miễn cưỡng nâng mắt hỏi nhỏ một câu. 
“Chờ ít hôm nữa chúng ta ra ngoài chơi, đi mua vài thứ.” Thẩm Tuất mặt không đổi sắc nói. 
“Ưm.” Lạc Thần mơ mơ màng màng ưm một tiếng. Vóc dáng của cậu cũng không thấp, nhưng đứng trước một Thẩm Tuất cao gầy thì vẫn lùn hơn một ít, lúc này tựa vào người đại Thiên vương, quả là có cảm giác như chim nhỏ nép vào người 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-giay-thanh-thien-vuong/1216010/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.