Ngày Đại tương du và Dương Quang Đường kết hôn có người vui vẻ có người sầu, nhưng mặc kệ nói thế nào, quá trình hôn lễ cũng tổ chức nguyên vẹn, vững vàng. Thẩm Tuất lại ở thêm một đêm nữa trong phòng ngủ của Lạc Thần, đến lúc tối đại Thiên vương vẫn cực kì tự nhiên hào phóng chui vào ổ chăn của Lạc Thần, không chút xấu hổ ngược lại là Lạc Thần nghĩ đến phản ứng của bản thân đêm trước đó, không tránh khỏi có chút bó tay bó chân, e sợ Thẩm Tuất biết sự biến hóa của mình. 
Cùng người mình thích ngủ một giường, quả nhiên là muốn tự diệt mà! Lạc Thần cảm giác cơ thể đại Thiên vương lại dán đến, không khỏi “ngao ô” một tiếng trong lòng, ngoan ngoãn che đậy phản ứng của cơ thể mình, nhắm mắt không dám nói gì thêm. 
Lạc Thần nhắm mắt lại, lại xoay mặt đối diện tường, đương nhiên không biết sau lưng cậu đại Thiên vương đang mở to đôi mắt, long lanh nhìn chằm chằm ót cậu, cứ như đang nghĩ đến một vấn đề thâm sâu nào đó. 
Chỉ tiếc thời gian Thẩm Thiên vương tập trung lực chú ý tự hỏi chuyện gì đó thật sự quá ngắn quá ngắn. Đại Thiên vương trừng mắt nhìn cái ót Lạc Thần vài lần, mi mắt rất nhanh giãn ra, cũng không có bị mối băn khoăn trong lòng dây dưa nữa, ngược lại nhếch miệng cười cười, nghe theo cảm giác nguyên thủy nhất của cơ thể mình mà tiếp tục cọ cọ dịch lại gần Lạc Thần, mỹ mãn nhắm mắt. 
Ưm, thích hay là không thích cái gì, ở cạnh nhau thấy thoải mái 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-giay-thanh-thien-vuong/1216001/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.