Từ khi điện ảnh công chiếu đến bây giờ đã hơn hai mươi ngày, Phó Chân là đại đạo diễn lại vẫn không có xuất hiện qua lần nào, khiến cho các fan có rất nhiều vấn đề lại không biết tìm ai mà hỏi.
Mãi cho đến khi Phó Chân về đến nhà mới lên Weibo trả lời mấy vấn đề của cư dân mạng, còn lại một ít câu không có đáp án chính xác thì để lại cho cư dân mạng tự tiến hành thảo luận, một bộ điện ảnh một khi đã hoàn thành liền có linh hồn của chính mình, giống như trong mắt một ngàn người có một ngàn Hamlet, có một số vấn đề không thể cứng nhắc theo lời giải thích của chính bản thân hắn.
Phó Chân về đến nhà không bao lâu, lại lần nữa nhận được lời mời của tổ tiết mục, hắn hơi suy xét một chút, liền đáp ứng.
Phòng thu vẫn giống như lần trước khi Phó Chân tới, người dẫn chương trình ngồi đối diện Phó Chân, hướng Phó Chân cười nói: "Hoan nghênh Phó đạo lại lần nữa tới làm khách tiết mục chúng tôi."
Phó Chân cũng nở nụ cười, nhìn thoáng qua xung quanh, gật gật đầu, hướng người dẫn chương trình nói: "Có loại cảm giác về nhà, con khỉ này là con khỉ lúc trước sao."
"Đây là thầy chuẩn bị đạo cụ của chúng tôi khi nghe nói cậu tới cố ý từ nhà kho lấy ra, anh ấy nói con khỉ này đặc biệt hợp với cậu." Người dẫn chương trình trêu đùa.
Phó Chân tiếp nhận lời nói: "Vậy chờ đến khi tiết mục này kết thúc, tôi phải ôm con
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-giac-ngu-day-ta-mang-thai/3448444/chuong-122.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.