Trong đại đường an tĩnh trang nghiêm, sát tường là một bàn bát tiên được đặt chính giữa bên trên là một tấm ảnh đen trắng, trên ảnh chụp là một người trẻ tuổi mặt mày anh đĩnh, ngũ quan tuấn tú, khóe môi treo lên một nụ cười như có như không.
Các tân khách đều mặc trên người một bộ chính trang đen trắng, một người tiếp một người đi đến dâng hương trước bàn thờ, cơ hồ ánh mắt mỗi người đều dừng lại ở trên tấm ảnh chụp đầu tiên.
Xác thật khá là xinh đẹp.
Đoạn Tông Chi bay ở trước di ảnh của mình nhìn trong chốc lát, hắn chụp ảnh không tính nhiều, mỗi năm sinh nhật đều sẽ chụp một bộ, năm nay 22, nhưng bức ảnh này là hắn chụp vào lúc 20 tuổi, không biết vì cái gì bọn họ lại để tấm ảnh này lên.
Khả năng bọn họ cũng không biết bộ ảnh nào là chụp gần nhất, Tần Khác hẳn là biết, hắn mỗi lần chụp xong một bộ ảnh, Đều sẽ đưa đến tay Tần Khác một bộ.
Nghĩ đến Tần Khác, Đoạn Tông Chi cười khổ một tiếng, Tần Khác biết, nhưng đối với hắn một người khác họ với Tần gia mà nói đặt mua một lễ tang cho hắn đã là phá lệ rồi, lại muốn nhiều hơn...... Cũng không có khả năng.
Hắn nên biết đủ.
Đoạn Tông Chi ở nội viện linh đường bay một vòng, không nhìn thấy Tần Khác, hắn lại tự thuyết phục chính mình, tam gia cả người từ trên xuống dưới một giây cả ngàn vạn, lấy đâu thời gian rảnh rỗi chủ trì tang lễ cho hắn.
Mãn phòng khách khứa biểu tình trang nghiêm,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-giac-ngu-day-anh-de-suy-nhai-con/1016620/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.