Edit: zhuudii
Yến Hàng ngậm thuốc lá, nhìn gáy của Sơ Nhất.
Hồi trước lúc mà hắn và bố đến cứu Sơ Nhất, ở trước mặt Con cua cậu vẫn còn là một đứa nhỏ bị ức hiếp không nói một lời, nếu đêm đó họ không xuất thì không biết Sơ Nhất đã bị bắt nạt thành cái dạng gì.
Mà bây giờ, hắn chỉ cần đứng yên chỗ này, Sơ Nhất cầm một cuộn giấy đã có thể làm cho đại ca khu này sợ hãi, phẫn nộ, còn không dám nói gì.
"Mẹ nó mày có ý gì?" Con cua nhìn Sơ Nhất.
Yến Hàng cảm thấy mấy lời này vẫn có sức nặng, bây giờ nước sông đều đóng băng cả rồi, ném xuống cho bơi mùa đông thì không bị sao nhưng ném ngã xuống băng thì vẫn đề hơi bị lớn rồi.
"Mày nói là được." Sơ Nhất nói xong thì thu cuộn giấy về.
EQ cũng còn được, Yến Hàng đứng phía sau cho Sơ Nhất một tầng đánh giá.
Phong cách của Sơ Nhất và hắn không giống nhau, Sơ Nhất để lại mạt mũi cho Con cua, nếu mà cứ đưa giấy ngay trước mặt Con cua kiểu đó, đoán chừng không đánh một trận Con cua sẽ không mở miệng.
Mà bình thường hắn đều là kiểu "Bố đéo quan tâm", đánh một trận thì đánh một trận thôi.
"Dựa vào đâu mà mày nói tao có biết?" Con cua nói.
"Mày không, biết à?" Sơ Nhất hỏi.
Con cua nhíu mày không nói gì mặt nghiêng qua một bên, dáng vẻ rất khó chịu.
Sơ Nhất không nói gì, đoán chừng là không biết nên nói như nào.
"Mày muốn đợi cảnh sát đến rồi mới nói à?"Yến Hàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-dong-tien-xu/950329/chuong-71.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.