Lưu Thiên Tước không bận tâm trả lời, càng làm Hứa Giai Nghi bứt rứt không yên. Cô ta ứa nước mắt dịu giọng
-Thiên Tước, anh nói đúng. Bây giờ em thấy hối hận rồi.
Hứa Giai Nghi níu tay anh, ngả đầu vào ngực Lưu Thiên Tước. Cô ta nghe bên tai nhịp tim trầm ổn của anh, trước đây mỗi khi dựa vào Lưu thiên Tước , Hứa Giai Nghi chưa từng nghe nhịp tim anh trầm ổn đến vậy.
-Chỉ như thế không phải là hối hận. Giai Nghi, em chỉ đang thấy tiếc vì không còn món đồ ưa thích mà thôi.
Giọng Lưu Thiên Tước vang vọng bên tai. Hứa Giai Nghi thổn thức
-Không đúng, Thiên Tước em yêu anh.
-Yêu hơn vinh hoa phú quý của em không?
Trước câu hỏi của anh , Hứa Giai Nghi không biết trả lời thế nào. Cô ta ôm chặt anh, nước mắt hoen mi
-Thiên Tước, em không thể thiếu anh. Chúng ta lại như trước kia được
không? Rồi dần dần cha em cũng chấp nhận, dù sao anh cũng là con trai của…
-Hứa Giai Nghi
Lưu Thiên Tước cắt ngang, nét mặt anh yên tĩnh đáng sợ. Đẩy Hứa Giai Nghi ra khỏi người. Giọng nói anh lạnh nhạt
-Đừng làm anh ghét em.
Hứa Giai Nghi hoảng sợ, rất nhanh cô ta thu lại nét sửng sốt trên mặt.
-Là Mạch Hiểu Nặc đúng không? Anh chỉ đang muốn làm em hối hận, làm em ghen tức với Mạch Hiểu Nặc, nên anh mới tỏ ra tốt với cô ta trước mặt em?
-Hứa Giai Nghi, thật ra em quá đề cao bản thân hay quá hạ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-doi-yeu-em/2865743/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.