-Anh tới phát lì xì cho em.
-Anh cũng thật vô tình.
-Cái đó gọi là dứt khoát.
-Ngụy biện.
-Chúc mừng năm mới.
Lưu Thiên Tước cầm phong bao lì xì đỏ dán lên trán Mạch Hiểu Nặc. Cô gỡ xuống không nhìn anh nữa rảo bước trên đường.
-Anh đừng tới trường tìm em.
-Đang lo cho anh hay cho Giai Nghi?
Mạch Hiểu Nặc suy nghĩ vài giây, cô nhìn anh làm mặt cảnh cáo.
-Em không muốn Bạn trai A hiểu lầm.
Nói rồi Mạch Hiểu Nặc rảo bước nhanh hơn. Anh đuổi theo cô
-Mạch Hiểu Nặc, em đúng là khôn nhà dại chợ mà.
Năm nay Lưu Thiên Tước bắt đầu năm cuối, mà Mạch Hiểu Nặc cũng chuẩn bị thi vào đại học nên cả hai ít có thời gian gặp nhau nữa. Nhưng một tuần không liên lạc quả thật hơi có chút vấn đề. Và vấn đề lớn nhất là Mạch Hiểu Nặc vô cùng vô cùng nhớ anh.
Cô xin nghỉ làm thêm một ngày, không gọi điện báo trước lên xe đến trường đại học tìm anh. Như lần trước, Mạch Hiểu Nặc đứng trước cổng trường. Một cậu sinh viên có vẻ nhận ra cô
-Này, em là bạn gái Lưu Thiên Tước đúng không?
-Không, không chỉ là bạn.
Cậu sinh viên dường như không nghe cô giải thích báo tin luôn
-Lưu Thiên Tước bị tai nạn giao thông đang nằm ở bệnh viện em không biết sao?
Mạch Hiểu Nặc xoay người định chạy đi, được vài bước cô quay lại
-Phòng mấy?
Cả thị trấn chỉ có một bệnh viện lớn, Mạch Hiểu Nặc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-doi-yeu-em/2865740/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.