-Ưm…
Trên lưng anh cô khẽ cựa đầu, Lưu Thiên Tước tự nhiên hơi đỏ mặt. Ngoài Hứa Giai Nghi lần đầu anh tiếp xúc thân mật với con gái như vậy. Càng ngủ say hai tay Mạch Hiểu Nặc càng ôm chặt cổ Lưu Thiên Tước. Anh rảo bước nhanh hơn.
-Khỉ thật, nhóc con này. Ở gần em thật hại tim mà.
Lưu Thiên Tước cõng cô về đến nhà, mẹ Mạch hốt hoảng thấy con gái người đầy mùi bia rượu, bất tỉnh nhân sự. Lại còn để con trai đưa về, thật không ra thể thống gì. May mà Lâm Minh Vĩ cha dượng cô không có nhà nếu không chẳng biết chuyện gì sẽ xảy ra nữa.
Khi Mạch Hiểu Nặc tỉnh giấc đã là quá nửa đêm. Đầu cô hơi choáng váng, uống cạn ly nước Mạch Hiểu Nặc mới sắp xếp lại trí nhớ. Từ lúc ở sau trường tới khi cùng uống bia với anh thì cô nhớ rõ, nhưng sau khi rời quán Mạch Hiểu Nặc không nhớ nữa, chỉ nhớ khi mơ màng phát hiện mình đang tựa vào tấm lưng rộng của Lưu Thiên Tước.
“ Mạch Hiểu Nặc ơi là Mạch Hiểu Nặc. Có phải mày yêu quá hóa điên rồi không? Cái gì mà Bạn trai A. Xấu hổ chết mất thôi”
Mạch Hiểu Nặc trùm kín chăn tự nguyền rủa mình.
Những ngày sau Mạch Hiểu Nặc không còn thấy anh đến trường tìm Hứa Giai Nghi nữa. Có lẽ giữa họ thật sự chấm dứt rồi. Nếu vậy từ nay về sau làm sao gặp anh nữa đây. Đúng là trăm ngàn nỗi khổ cũng không khổ bằng yêu đơn phương.
Sau nhiều đêm trằn trọc. Cuối
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-doi-yeu-em/2865728/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.