Trái tim đang treo lơ lửng của Mạch Hiểu Nặc như rơi xuống tận cùng vách đá, mùi hương của Lưu Thiên Tước không chỉ giam hãm không khí xung quanh cô mà dường như còn phong tỏa cả tâm trí Mạch Hiểu Nặc. Ánh mắt hẹp dài như nhìn thấu tâm tình đang rối bời của cô lúc này, cũng như mùa đông năm cô mười bảy tuổi.
Đêm mùa đông năm đó đối với Mạch Hiểu Nặc mà nói là kỷ niệm một thời cô ôm ấp, là những rung động đầu tiên của quãng đời thiếu nữ. Đêm tuyết rơi ấy số phận cho Mạch Hiểu Nặc gặp Lưu Thiên Tước.
Chập tối hôm đó Mạch Hiểu Nặc về nhà sau giờ làm thêm , vừa mở cửa vào nhà cô nghe tiếng bát đĩa loảng xoãng thi nhau bay loạn trong bếp. Lòng Mạch Hiểu Nặc thấp thỏm, cô chạy vội vào bếp , cha dượnglại say xỉn gây chuyện đập vỡ đồ đạc. Mẹ Mạch Hiểu Nặc đang ôm mặt co ro một góc, rấm rức khóc,một bên mặt bà đã thâm tím. Cha dượng cô lảo đảo xiêu vẹo vừa đập phá vừa mắng nhiếc mẹ Mạch.
Cha ruột của Mạch Hiểu Nặc qua đời do tai nạn lao động khi cô còn bé, cha cô làm giám sát công trình , hôm đó lúc đang nghỉ trưa ông vô tình bị giàn giáo ngã vào người, một thanh sắt từ đó rơi xuống đâm vào bụng chết trên đường đi cấp cứu. Mẹ Mạch vốn bình thường chỉ lo việc nội trợ chăm sóc con gái , sau cái chết của chồng bà suy sụp hoàn toàn, cả ngày đều ủ dột giấu mình trong nhà. Sau một thời gian
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-doi-yeu-em/2865716/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.