Editor: Gà
Cùng lúc đó, Hứa Lâm Tranh đang đón vài trưởng bối bên ngoài thì thấy Tiêu Phượng Nam đến.
“Không ngờ cậu đến thật.” Hứa Lâm Tranh chỉ vào trang sức khoa trương: “Đừng tưởng rằng mình đi nhầm chỗ. Tiểu Ly thích quậy phá, chê cười rồi.”
Tiêu Phượng Nam mím môi, cười nhạt: “Nghe giọng điệu, quả thật cậu đã xem Hạ tiểu thư trở thành em gái ruột rồi.”
“Cũng không phải em gái ruột gì, ai kêu nhà họ Hứa chúng tớ không có con gái lớn như vậy, cưng chiều con bé.” Lâm Tranh kiêu ngạo nói: “Em họ tớ là đại mỹ nhân đấy, mắt rất cao! Lamia, cẩn thận coi chừng yêu con bé đấy.
“Yêu thì yêu thôi, tại sao phải cẩn thận?” Tiêu Phượng Nam gật đầu: “Ngược lại, làm ơn đừng gọi tớ bằng cái tên đó, cám ơn.”
“Đáng tiếc cái tên đẹp vậy.” Hứa Lâm Tranh nâng chén nói: “Lần này trở về không có ý định đi nữa ư?”
Tiêu Phượng Nam nhấp rượu: “Suy nghĩ của tớ là không đi nữa. Rốt cuộc thì như thế nào bây giờ không tiện nói. Thế nào, không dẫn tớ đi chúc mừng chủ nhân sao?”
“Bây giờ đừng nên quấy rầy tiểu Ly.” Hứa Lâm Tranh đùa giỡn cười, gật đầu với Hạ Ly: “Con bé ấy rất bận bịu, trừ phi cậu là người đàn ông nghiêng nước nghiêng thành, nếu không bây giờ dù có đến con bé cũng sẽ không để ý đến cậu.”
“Là sao?” Tiêu Phượng Nam nhìn sang.
Hạ Ly đang hăng say tán dóc với một người đàn ông có vóc dáng cao gầy, thỉnh thoảng gật đầu, hàm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-doi-vui-ve-huyet-nguyet-lac-vi/2337724/chuong-4-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.