Tuy nói không thèm để ý một người phụ nữ thất tình khiêu khích, Hạ Ly vẫn là không cao hứng nổi. Kết quả chủ nhật tốt đẹp đã sớm trở về nhà.
Cửa nhà cô, xe Tiêu Phượng Nam dừng lại.
"Hạ Ly." Mùa hè gần tối, bầu trời đều là màu hồng, có chút thích hợp mùa yêu đương.
"Anh tới làm cái gì?" Hạ Ly một mặt hung hăng ấn chương gọi người, một mặt nói.
"Mặt sao vậy?" Anh đến gần, đứng lại. Dấu tay rất rõ ràng, nhìn một cái cũng biết là xảy ra chuyện gì. Làn da Hạ Ly chính là như thế, mới vừa bị thương sẽ không có phản ứng, một lát nữa mới hiện ra, hơn nữa cực kỳ nghiêm trọng.
"Không sao cả." Có người đến mở cửa, Hạ Ly liền đi vào trong. Tiêu Phượng Nam theo vào, một phen giữ cánh tay cô lại.
"Tiêu tiên sinh, chúng ta cũng không có quen thuộc đến mức lôi lôi kéo kéo chứ?" Hạ Ly đẩy tay anh ra, nhớ tới vết thương trên tay anh còn chưa lành, nên dùng sức vỗ một cái. Một tay Tiêu Phượng Nam quy củ nắm một tay khác, nhíu mày: "Nói trở mặt liền trở mặt à?"
"Đúng! Tôi luôn như vậy." Hạ Ly gật đầu một cái: "Anh có thể thử dùng tâm tinh hoa hoa công tử của anh tới lý giải một chút, sẽ liền phát hiện tôi dây dưa với anh như vậy đến bây giờ đã là đối với anh rất tốt rất tốt rồi."
"Tôi làm thế nào thì thành hoa hoa công tử?" Tiêu Phượng Nam nhìn mặt cô: "Chẳng lẽ Tô Uyển Dương tìm đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-doi-vui-ve-huyet-nguyet-lac-vi/2337712/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.