"Ha ha ha ha." Hạ Ly cười khan: "Anh cũng cảm thấy là bởi vì ghen tỵ sao? Quả nhiên mỹ mạo và tài khí của Hạ Ly em kinh động trời đất khiếp sợ quỷ thần không người nào có thể địch nổi!"
"Hạ Ly, từ ngày anh ‘ vừa vặn ’ bị thương với trúng độc ở vườn nho, anh liền cảm thấy nhà họ Hạ đối với em...... Không an toàn. Cho nên, thay vì phiền não truyền thông nói chuyện linh tinh, không bằng bảo vệ tốt mình." Tiêu Phượng Nam vuốt ve tóc cô, vô cùng yêu thương.
"Em biết." Hạ Ly nhíu mũi đánh tay anh: "Không cần sờ em như vuốt ve mèo nhỏ, thật buồn nôn!"
Tiêu Phượng Nam quay đầu cô lại rồi hôn cô, hơi thở nhẹ nhàngấm áp lướt qua mặt cô: "Anh yêu em."
Hạ Ly cười: "Bây giờ đàn ông quấn lấy em đều nói yêu em."
Tiêu Phượng Nam cũng cười theo: "Anh có phải nên nói là, mặc kệ lúc nào anh cũng sẽ yêu em?"
Hạ Ly cầm bút lông hướng về phía trên mặt anh vẽ mực đen: "Thông minh như vậy, chẳng lẽ cũng muốn hứa hẹn gì đó với em?"
Tiêu Phượng Nam không nói, đem tiếng cười của cô hôn vào trong miệng.
Vì vậy, quan hệ của Hạ Ly và Tiêu Phượng Nam cứ thân mật vi diệu như vậy, chắc là thân mật trong thư phòng khiến hai người nhiều cơ hội hiểu rõ lẫn nhau hơn. Tiêu Phượng Nam bắt đầu thường xuyên cô ra ngoài. Hạ Ly cũng không từ chối: cùng một soái ca nói chuyện với nhau đến ngẩn người còn hơn cùng một đám người soái ca
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-doi-vui-ve-huyet-nguyet-lac-vi/2337700/chuong-15-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.