Hạ Ly vẫn còn quá lạc quan rồi, có Tiêu Phượng Nam liền quên, còn có một Hứa Lâm Tranh ở phía sau.
Vân Yên chính thức tổ chức họp báo, giải trừ hôn ước với nhà họ Hứa. Cũng không thấy Hứa Lâm Tranh có động tĩnh gì, ngược lại là Hạ Ly, vừa nhìn thấy Vân Yên thì dáng vẻ cắn răng nghiến lợi, giống như là muốn xông lên bóp chết cô ta.
"Cô con mẹ nó lại có mặt mũi chủ động từ hôn? Cô cho rằng tôi không biết cô còn quyến rũ một người khác? Thời điểm cô mất tích anh ấy có làm chuyện có lỗi với cô chưa? Bây giờ cô nói hủy hôn liền hủy, mặt mũi nhà họ Hứa đặt chỗ nào. Mặt mũi nhà họ Hạ lại đặt chỗ nào?" Hạ Ly mắng hùng hồn.
"Làm sao con nói em gái như vậy?" Vân Trinh Uyển chập chập hạt hạt (*) mà nói: "Coi như em gái có gì không đúng, cũng không thể giúp người ngoài quở trách em chứ!"
(*): Hình dung người rề rà, tỏ vẻ quan tâm thương tiếc về một chuyện cỏn con
"Người ngoài? Ai là người ngoài? Hứa Lâm Tranh là anh họ của nhà họ Hứa tôi! Vân Yên nhà bà mới là em gái không biết từ đâu! Còn nữa, Hạ nhị phu nhân, hiện tại thái độ của bà lúc nói chuyện với tôi càng ngày càng không bình thường! Thế nào, bà không phục mình chỉ là vợ bé cưới sau sao." Giọng Hạ Ly sắc bén nói.
"Hạ Ly, cô khinh người quá đáng!" Vân Trinh Uyển hiếm khi hung hăng. Dĩ nhiên, thời điểm mỹ nhân phát uy bà vẫn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-doi-vui-ve-huyet-nguyet-lac-vi/2337696/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.