Editor: Gà
Tiêu Phượng Nam dẫn cô đi qua hành lang, đảo mắt đã không thấy nhà chính nữa, một tay vòng ôm lấy cô, đôi môi nóng bỏng in lên môi cô. Hạ Ly bất ngờ bị tập kích, từ chối hai cái cho có lệ rồi không nhúc nhích nữa, hai người hôn thật sâu.
"Em bị chê rồi." Hạ Ly dí dỏm nói, vẫn thở hổn hển: "Ông nội anh rất không thích em."
"Anh thích là đủ rồi. Chúng ta cần gì tốn sức để người khác yêu thích chứ?" Tiêu Phượng Nam ôm cô nỉ non: "Hơn nữa, anh cảm thấy việc này sẽ không trở thành lý do ngăn cản đôi ta."
"Có lẽ." Hạ Ly cười tự giễu: "Đã gặp được ông nội anh, cũng đã thấy được một nửa cái nhìn của ông lão với em. Aiz...... Hết cách rồi, ai kêu trời sinh em lẳng lơ, chỉ mới vài ngày mà báo chí đã tuyên truyền bốn phía! Bọn họ chỉ vì ngại mặt mũi của nhà họ Hạ, không dám nói ra khỏi miệng thôi."
"Đừng nói vậy." Tiêu Phượng Nam hôn lên mặt cô: "Rõ ràng là cô bé rất thuần khiết mà. Hạ Ly, anh yêu em. Sau này không nên dùng giọng điệu đó để nói về mình, nhé?"
"Ừ." Cô cười đồng ý.
"Những năm qua đi theo ông nội, trong nước cũng tốt mà nước ngoài cũng được, lão nhân có nỗi khổ tâm của lão nhân. Chắc em có nghe nói về chuyện cha mẹ anh...... Thật sự chúng ta không môn đăng hộ đối. Hạ Ly, ông nội anh sợ —— đây là nỗi sợ hãi của người đọc sách với phú hộ, em không hiểu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-doi-vui-ve-huyet-nguyet-lac-vi/2337692/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.