Cổ họng tôi nghẹn lại, nuốt nước bọt cũng thấy khó khăn, không muốn miễn cưỡng bản thân tìm đáp án.
Biểu cảm trên mặt Thời Mộng như chùng xuống, đắn đo:
"Phù Vân, có một chuyện tớ nghĩ cần phải cho cậu biết."
Tôi ngả ra sô pha, nhắm hờ mắt:
"Cậu nói đi."
Thời Mộng mím môi, ngẫm nghĩ một lúc:
"Vào đêm Tịch Đông chuẩn bị bay ra nước ngoài, anh ấy có đến ký túc xá tìm cậu."
Tôi ngẩng phắt dậy, nhìn Thời Mộng đăm đăm.
Làm sao quên được, hôm đó cũng là ngày tôi gửi cho anh lá thư tỏ tình thứ hai, thấp thỏm chờ đợi câu trả lời.
Nhưng trời chưa sáng, anh đã lặng lẽ rời khỏi Thiên Điểu, mang cả ánh bình minh đẹp đẽ đi cùng, chỉ để lại trong tôi một mối quan hệ mờ mịt như sương.
Tôi nghi hoặc:
"Cậu chắc chứ? Cả ngày hôm ấy tớ ở lì trong ký túc xá, sao không gặp được Tịch Đông?"
Thời Mộng liếc nhìn xuống nhà bếp:
"Ở đây nói không tiện, vào phòng cậu đi."
Tôi đồng ý. Cô ấy cầm theo túi xách, cẩn thận khóa cửa phòng, kéo tay tôi ngồi vào đôi ghế lười rồi mới yên tâm kể lại:
"Khi Tịch Đông đến tìm đã là mười giờ đêm, đúng lúc tớ vừa từ buổi tiệc sinh nhật của một người bạn trở về. Gặp anh ấy đứng trước khu ký túc xá nữ, cứ lóng ngóng nhìn lên cửa sổ tầng ba."
Tôi nhớ mang máng:
"Là tiệc sinh nhật của Giản Quốc Trung?"
Thời Mộng gật đầu xác nhận, nói tiếp:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-doi-van-vuong/2729380/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.