🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Tôi bực mình vì bị chiếm mất chỗ:



"Cái đồ không biết xấu hổ này, sao anh lại tự tiện xông vào phòng con gái vậy hả?"



Tịch Đông nhắm mắt vờ điếc, gối hai tay sau đầu, nằm chéo chân:



"Nệm trong phòng em vừa ấm vừa êm, thật thoải mái." Anh nói với nụ cười đầy hưởng thụ trên mặt.



Tôi bị chọc tức tới cứng họng, lúc nãy ở trên ngọn đồi Tịch Đông dịu dàng thế nào, thì bây giờ lại bộc lộ khả năng lưu manh nhiều thế ấy. Đúng là tôi đã bị anh đánh lừa.



Tôi bước đến cạnh giường lôi áo anh ngồi dậy, nhưng cái cơ thể cao khỏe của Tịch Đông một chút cũng không xê dịch:



"Em có nói là sẽ để anh ngủ trên giường đâu chứ?"



Anh lập tức mở mắt, ngạc nhiên như không lường trước điều này:



"Em có ý gì?"



Tôi hất cằm xuống sàn nhà. Ngay sau khi hiểu ra, Tịch Đông thể hiện rõ sự bất mãn:



"Em đừng nói là để anh ngủ dưới đất đấy?"



Tôi giải thích:



"Giường này rất nhỏ, không đủ cho hai người cùng nằm..."



Anh nhanh nhảu cắt lời, giọng điệu hơi hùng hổ:



"Vậy thì cứ nằm trong lòng anh là được chứ gì, em bé như thế thì có thể chiếm mất bao nhiêu chỗ?"



Tôi đỏ mặt, né tránh mãi cũng bị anh phát hiện. Quay đầu mở tủ đồ, lấy ra một chiếc đệm đơn thường dùng khi đi cắm trại, không có chăn gối dự phòng, tôi đành tìm áo khoác dày dặn nhất để Tịch Đông giữ ấm.



Vừa chuẩn bị nơi cho

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-doi-van-vuong/2729328/chuong-33.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Một Đời Vấn Vương
Chương 33: Chiếm Đoạt (H+)
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.