🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Tôi trở về nhà với bộ dạng thất thần. Tịch Đông đang ngồi xem tivi trên sô pha, thấy bóng người bước vào anh ngoảnh đầu nhìn:



"Em về rồi."



Tôi vội quay mặt đi cởi giày đặt lên kệ, tiện thể điều chỉnh lại biểu cảm khó coi của mình tránh để anh phát hiện.



Tịch Đông đứng dậy, đi đến nắm tay tôi kéo vào nhà bếp:



"Hôm nay anh có làm rất nhiều món mà em thích."



Nụ cười trên môi anh vẫn rực rỡ như ánh mặt trời, niềm hạnh phúc giản đơn hiện lên trong đáy mắt.



Nhìn mâm cơm còn nóng hổi bày dọn chu đáo, tôi chợt nhận ra mình đã quen mỗi ngày có kẻ đợi người chờ, quen giấc ngủ đêm đêm được ru bằng thân nhiệt ấm áp của anh.



Không nỡ phá tan bầu không khí vui vẻ này, tôi gượng gạo cong khóe môi:



"Trông ngon quá."



Như phát hiện ra điều gì, Tịch Đông dịu dàng vuốt má tôi:



"Em mệt sao? Anh thấy sắc mặt em không được tốt lắm."



Những lời định nói bỗng nghẹn lại trong cổ họng, tôi có nên trực tiếp hỏi anh? Hoặc cứ bình tĩnh cho Tịch Đông thêm chút thời gian, vì vốn dĩ đây là vấn đề khó xử.



Hà tất cố ép buộc anh lựa chọn, điều này không phải quá tàn nhẫn hay sao?



Nội tâm giằng co hồi lâu, đối diện với hàng nghìn cảm xúc ầm ĩ trong lòng, cuối cùng tôi vẫn quyết định cho anh thêm một cơ hội:



"Tịch Đông, anh còn chuyện gì chưa nói với em không?"



Đồng tử đen sâu an tĩnh bỗng

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-doi-van-vuong/2729324/chuong-37.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Một Đời Vấn Vương
Chương 37: Hạ Đường Huyết
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.