Hoàng hậu nghe câu hỏi kia liền nhíu mày, thì ra một phu nhân nhỏ bé lại dám nhắm tới Công chúa của bà, hay lắm, khá khen cho bọn họ.
“Lưu phu nhân, theo ngươi thì ta nên ở đâu?” Hoàng Uyển Như giả vờ bất ngờ hỏi.
“Thần… thần không có ý đó.” Lúc này Tống Liêu Đan giật mình, tỉnh táo hơn.
“Ồ, mong là vậy.” Hoàng Uyển Như nhìn sâu vào bà ta, làm bà ta có chút chột dạ.
“Có chuyện gì xảy ra ở đây?” Hoàng hậu lên tiếng.
Thực ra bà cũng nghe được âm thanh đáng xấu hổ truyền ra, Hoàng hậu không dám tưởng tượng nếu người đó là nữ nhi mình thì bà phải làm gì.
“Mở cửa.” Hoàng hậu ra lệnh.
Thiên Thiên nhanh chóng đứng dậy mở cửa, bên trong là một màn vô cùng nhức mắt. Y phục tứ tung, hương liệu ngộp phòng, mà hai thân ảnh trên giường kia dường như không hề ý thức được có người khác xuất hiện.
“Tạt nước cho tỉnh đi.” Hoàng Tiệp Lạp xác định rõ ràng cũng mạnh dạng lệnh tỳ nữ.
“Hừ, ở chốn Phật tự lại có kẻ dám làm chuyện ô uế, tra cho ta.” Hoàng hậu phân phó Quế ma ma điều tra.
Hoàng hậu xoay người đi ra, Hoàng Uyển Như vẫn ở bên ngoài chờ, vì chuyện này không thể nào để nữ nhân chưa xuất giá xem qua được.
“Đưa bọn họ đến trả hỏi.” Nói rồi Hoàng hậu dẫn đoàn mệnh phụ về lại phòng mình.
Tống Liêu Đan nhìn nữ nhi bị người khi dễ thì khóc tới mức ngất xỉu, phải gọi người đưa về. Còn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-doi-trong-sinh-muon-duoc-yen-on/2683973/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.