Tống Vân Kiều vô cùng khó chịu, tên Tôn thiếu này vì ỷ vào phụ thân mình được phong Hầu gia, luôn ra ngoài làm càn.
Không phải là không có ai làm gì được hắn, chỉ là phụ thân hắn rất biết bao che khuyết điểm, nhờ gia thế phu nhân của hắn nên của cải nhiều vô số, hầu như không ai dám làm gì cả.
“Tôn thiếu nhà các ngươi có biết bổn tiểu thư là ai không?” Tống Vân Kiều nhíu chặt mày lên tiếng.
“Chúng ta phụng mệnh mà làm, tôi quan tâm gì chứ?” Tên cầm đầu cũng không nói gì, nhanh chóng tiến đến muốn túm lấy Tống Vân Kiều.
“A… Cứu… Ưm…”
Rầm! Rầm!
Tên cầm đầu với mới túm được Tống Vân Kiều, thì hắn đã bị quăng ngã mà vị tiểu thư họ Tống kia cũng vì vậy mà ngã nhào theo.
“Tên khốn… hu hu hu…” Tống tiểu thư chật vật òa khóc.
“Tiểu thư, người không sao chứ?” Tỳ nữ Tiểu Thúy nhanh chóng chạy tới.
Tên cầm đầu bò dậy, nhìn kỹ lại thì thấy một thân ảnh bạch y đang đứng trên nóc xe ngựa, bộ dáng lãnh đạm, anh tuấn vô cùng.
“Tên nhãi, dám động vào chuyện tốt của ông đây, để xem mày có bao nhiêu bản lĩnh.” Nói xong, tên cầm đầu cùng nhiều tên khác xông lên.
Nhưng bọn chúng chưa đến gần xe ngựa thì đã bị một bóng trắng lướt qua, gương mặt lạnh băng, không chút biểu cảm dư thừa, động tác linh hoạt lại có lực đạo rất mạnh.
“Á…”
Bộp! Bộp!
Bọn lưu mạnh kia không chỉ bị quật ngã, mà mỗi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-doi-trong-sinh-muon-duoc-yen-on/2683682/chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.