- Ngươi đang nghĩ gì sao?
Triều Thái Phong thấy y từ nãy giờ luôn im lặng liền cố tình lên tiếng bắt chuyện nhưng đáp lại hắn chỉ là một sự im lặng.
Triều Thái Phong cúi đầu siết chặt nắm tay. Hình ảnh này vô cùng quen mắt.. bởi lẽ hắn và y đã từng trải qua nhưng thân phận lúc đó lại đang đảo ngược.
* * *
Nửa năm trước..
- Thần tham kiến hoàng thượng!
Triều Thái Phong khoác trên mình chiếc chiến bào lộng lẫy quỳ một chân xuống tạ lễ với vị hoàng đế trẻ tuổi trước mặt.
Tuy là thái độ cung kính nhưng ánh mắt hắn lại thâm sâu khó lường. Nếu quan sát kỹ sẽ nhìn ra một tia sát ý.
- Triều tướng quân miễn lễ!
Cao Thừa An mỉm cười dịu giọng. Ngữ điệu rõ ràng có thể nghe ra sự hào hứng không nhỏ.
- Tạ hoàng thượng!
Hắn thuận chỉ, sau đó đứng lên nói về trận chiến ở biên cương phía Bắc.
- Thưa hoàng thượng, quân ta hiện tại đã toàn thắng! Quân sư của đám Ô Nhị kia cũng đã bị bắt lại!
- Tốt! Tốt lắm, ái khanh đúng là người có tài! Người đâu, ban rượu!
- Tạ hoàng thượng!
Triều Thái Phong hành lễ, sau đó nhận rượu tiểu thái giám mang đến.
- Trẫm biết trận chiến lần này không dễ dàng gì, Triều khanh gia có gì muốn ban thưởng?
Cao Thừa An nhìn hắn ánh mắt ngập tràn sự sủng nịch. Quan lại hai bên dự tiệc cũng chỉ nhìn nhau lắc đầu một cái.
Bọn họ làm sao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-doi-tram-luan/2818660/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.