An Lâm thấy không ổn cho lắm liền vội vàng lên tiếng nhằm muốn làm dịu lại bầu không khí.
Sao cậu cứ thấy, Lạc đại nhân muốn kiếm chuyện với Triều tướng quân vậy chứ?
- Không! Hắn rảnh rỗi như vậy để hắn làm!
Vĩnh Thái Phi ngang ngược tự ra quyết định. Tuy hôm qua hắn ta có thái độ không tồi nhưng thật sự với cái gương mặt lãnh khốc hay ra vẻ ta đây đúng là khiến người ta chướng mắt. Vả lại, tên khốn này hôm qua còn kiếm chuyện với cậu ta. Nhớ lại thôi đã thấy khó chịu. Bây giờ không tranh thủ trả đũa cậu ta còn là Vĩnh Thái Phi à?
Triều Thái Phong lười quản tên ngang ngược trước mắt. Hắn nhàn hạ ngồi xuống thưởng trà dùng bữa.
- Ngươi..
- Có chuyện gì sao?
Cao Thừa An vừa mới đến liền cảm thấy không khí có chút lạ.
Vì muốn bảo đảm chuyện phía Nam mau hoàn thành nên họ đã hẹn nhau một phòng trọ để bàn bạc. Ai mà dè chưa kịp bàn bạc đã thấy bầu không khí thuốc súng diễn ra.
- Hừ!
Vĩnh Thái Phi hếch mặt khoanh tay không thèm nói. Còn Triều Thái Phong thì có chút mất tự nhiên né tránh ánh mắt y. Cũng do hôm qua tâm trí hắn xáo trộn không biết nghĩ gì muốn gặp y mà đụng phải tên phiền phức nào đó.
Càng nghĩ, càng thấy nhức đầu.
- A Lâm, có chuyện gì xảy ra?
Thấy ai cũng im lặng không đáp y khẽ cau mày. Nhưng ít ra trong đám người này vẫn còn có cậu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-doi-tram-luan/2818618/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.