🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

- Thừa An, giờ ta có nói gì ngươi cũng sẽ không tin. Nhưng sự thật rồi sẽ được phơi bày mà thôi.. ta chỉ muốn nói một câu, ngươi không có lỗi..



Triều Thái Phong nói xong liền đứng lên rời đi. Bây giờ hắn phải làm việc cần làm. Giúp y lấy lại những thứ vốn thuộc về mình!



* * *



Trong hoàng cung..



- Lang Kiều, ngươi làm tốt lắm!



Lưỡng Nguyệt ngồi trên ngai vàng. Vẻ mặt vô cùng phấn khích. Ái chà, con chó bà ta nuôi đúng là rất hữu dụng. À mà, nói bà ta nuôi cũng không đúng lắm..



- Đây là việc mà ta cần làm!



Lang Kiều nhìn bà ta. Có vẻ như gã rất kính trọng người này.



- Ta nghe nói ngươi giữ lại người của Cao Thừa An bên cạnh?



Lưỡng Nguyệt khẽ nheo đôi mắt lại. Vết bỏng của bà ta cũng khẽ co giật theo hành động đó.



- .. Chỉ là một người hầu mà thôi. Giữ lại cũng sẽ không có vấn đề gì!



Lang Kiều mím môi. Rõ ràng là đang cố vờ như bình tĩnh.



- Diệt cỏ là phải diệt tận gốc! Có đôi khi tình cảm quá lại chẳng có ích gì. Ngươi thấy không, Thái Phong là một ví dụ cụ thể..







Lưỡng Nguyệt thở dài tỏ vẻ mất mát. Cứ như, bà ta thật sự nhớ đến đứa con trai mà bản thân đã tự tay đẩy vào tuyệt vọng.



- Ta không giống hắn.. vả lại, An Lâm sẽ không gây trở ngại gì!



Sở dĩ Lang Kiều tôn kính Lưỡng Nguyệt vì do bà ta là thê

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-doi-tram-luan/2818584/chuong-47.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Một Đời Trầm Luân
Chương 47: Mưu đồ Soán vị
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.