Những ngày tiếp theo tôi không hề gặp được Trình ca, chẳng biết những lời tôi nói hôm đó hắn có đồng ý không nhưng hiện tại mọi thứ dường như quá mức yên bình.
Đi loanh quanh theo dì Bạch tôi cũng tìm hiểu được một chút về Trình Ca. Hắn trước kia không cha không mẹ, lúc gặp được dì Bách thì hắn đã là một đại ca. Trình Ca theo năm tháng trở thành một ông trùm chuyên nuôi đào cao cấp. Dì Bạch cũng không kể quá nhiều, tôi cũng không muốn hỏi thêm, trước hết nên ngoan ngoãn mà ở đây.
1 tuần sau, Sói trở lại, hắn đưa tôi đến căn cứ. Ngồi trên xe, tôi có chút căng thẳng..
- Sói, tôi..
Sói nhìn tôi, hắn cười cười:
- Cô muốn hỏi tôi bây giờ cô phải làm gì à? Để tôi nói luôn cho cô biết, Trình Ca không nuôi người vô dụng. Từng người một đều phải có bản lĩnh, cả cô cũng phải thế.
- Tôi hiểu rồi.
Sói lại nhìn tôi, hắn có chút ngập ngừng:
- Tôi nói này Tam Như, cô là thuộc hạ nữ đầu tiên anh Trình nhận về. Tôi thật sự không hiểu được vì sao anh Trình lại đồng ý cho cô ở bên cạnh anh ấy. Phụ nữ chẳng phải khá vô dụng à..
Tôi có chút giận thật sự:
- Phụ nữ không vô dụng như anh nghĩ đâu.
- Thế à?
Tôi im lặng, Sói cũng không nói thêm, hắn đưa tôi đến một khu rừng cao su, chạy đến giữa rừng đi vào sâu một chút nữa liền thấy một khu căn cứ khá lớn. Bên ngoài được ngụy trang bằng công ty sản xuất cao su, bên trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-doi-thuong/114780/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.