"Cố Tử Lâm?"
Trần Lập nheo mắt nhìn Hàn Thiên Minh. Lại là Cố Tử Lâm sao? Tên đó cứ như âm hồn không tan vậy, sao hắn cứ luôn có liên kết với những mối quan hệ của Hàn Thiên Minh vậy chứ?
"Cậu cũng cảm thấy rất ngạc nhiên đúng không?"
"Đâu chỉ là ngạc nhiên chứ. Trời ạ, sao cậu và hắn ta cứ dính đến nhau vậy?"
"Ăn nói cho cẩn thận. Tôi dính vào hắn ta lúc nào?"
"Ờ ờ... Không phải cậu dính vào hắn ta, là hắn ta dính vào cậu. Được chưa?"
"Cậu giúp tôi điều tra hành tung của hắn trong thời gian qua đi."
"Được. Nhưng còn cô ấy thì sao? Cậu tính làm gì?"
Hàn Thiên Minh nhìn Gia Nhi đang nằm trên giường, ánh mắt anh trở nên ôn nhu hơn.
"Đương nhiên tôi sẽ bảo vệ cô ấy rồi."
"Khoan đã. Nếu như tôi không hiểu sai thì là cậu đang muốn cô ấy làm em dâu tôi thì phải."
"Cậu hiểu đúng rồi đấy."
"Cậu... xác định sao? Thật luôn?" Trần Lập ngơ ngác nhìn anh.
Hàn Thiên Minh lại cực kì bình tĩnh, anh gật đầu.
Phải, từ lúc nhìn thấy đôi mắt đầy sự hỗn loạn, hốt hoảng của cô khi cầu xin anh cứu lấy con cô thì Hàn Thiên Minh đã biết, người con gái này sẽ là người của Hàn Thiên Minh anh. Thứ cảm xúc này chưa bao giờ xuất hiện trong anh, nhưng từ khi nhìn thấy Gia Nhi thì anh lại như được nhìn thấy một thứ tình cảm khác của bản thân mà trước giờ anh chưa từng thấy.
Trần Lập cảm thấy đầu óc cực kì rối bời. Chỉ trong vòng một ngày mà cậu lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-doi-sung-ninh/239351/chuong-3.html