Editor: Chanh
Tối hôm qua Trì Tĩnh ngủ không mấy yên ổn, từng đoạn ký ức đan xen xuất hiện trong giấc mơ hỗn loạn.
Mười tám tuổi lần đầu tiên nhìn thấy anh, hai năm sau bọn họ ở cùng một chỗ, trong chớp mắt cảnh tượng lại biến thành cuộc sống ở Grasse. Hình ảnh phức tạp mà hỗn loạn, thời gian thay đổi quá nhanh làm đầu óc Trì Tĩnh quay mòng mòng một trận.
Sau khi về nước tình trạng giấc ngủ của cô đã khá hơn nhiều, chỉ là giấc mộng kia khiến cô cảm thấy mệt mỏi rã rời.
Cô nằm lại trên giường đến trưa.
Sau khi ăn trưa xong liền bị Văn Mạc Sơn xách người đuổi ra khỏi cửa.
"Cho con năm tiếng đồng hồ chuẩn bị xong xuôi, đừng làm mất mặt ông già đây."
Thế là Trì Tĩnh cầm danh thiếp của lão Văn đi tới tiệm trang điểm.
Văn Mạc Sơn làm người điều chế nước hoa hơn bốn mươi năm, đối với những buổi yến hội dối trá đầy khách sáo này đã sớm lười ứng phó. Lần này "Tích cực" khác thường như vậy hẳn là có mục đích riêng.
Trì Tĩnh biết thì biết, chỉ là vừa ngồi xuống ghế đã bắt đầu buồn ngủ.
Mà ở bên kia, thư ký Hồng cũng đang vô cùng khổ cực.
Từ sau khi đem lời Thư Luật nhắn cho Trần Cách Phỉ, anh ta cảm thấy mình biến thành cái thùng để người ta trút giận.
Trần Cách Phỉ là giám đốc quan hệ công chúng, cùng Thư Luật tham gia các buổi tiệc rượu vẫn luôn là việc của cô ta. Không nghĩ đến lần này thế mà Thư Luật lại thay đổi chủ ý.
Mặc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-doi-nam-tay/998110/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.