Editor: Chanh
Trì Tĩnh đẩy chiếc cửa gỗ màu lam đi ra ban công, đập vào mắt cô là kiến trúc chằng chịt thời trung cổ. Cây leo san sát nhau xanh um, bờ biển xanh thẳm vây quanh, giống như một bức tranh sơn dầu dày đặc.
Gió nhẹ khẽ vờn qua, mang theo mùi hương chỉ thuộc về Grasse chui vào xoang mũi.
Trĩ Tĩnh giơ tay làm mấy động tác kéo giãn xương khớp, nhìn hình ảnh quen thuộc trước mắt, tâm tình lập tức trở nên vô cùng tốt.
Hai bạn học người Pháp đã cùng nhau tới phòng làm việc, Trì Tĩnh ngồi vào chỗ của mình, cầm giấy hương bắt đầu phân tích.
Trăm hay không bằng quen tay, mỗi ngày đều làm như vậy, thật giống như Da Vinci vẽ quả trứng gà.
Trên chiếc bàn tròn lớn, ba người mỗi người đều làm chuyện của mình, yên tĩnh hài hòa, chỉ có mùi hương không an phận chạy tán loạn trong không gian.
Ngoài cửa vang lên bước chân nặng nề, ba người đồng thời ngẩng đầu, cười cười cúi chào với vị giáo sư già.
Brees tuổi đã gần bảy mươi, tóc đã hoa râm. Một thân tây trang cùng khuôn mặt nghiêm túc của ông hài hòa đến lạ.
"Jing." Giọng ông trầm thấp đến có chút khàn khàn, "Vào đây với ta."
Đón lấy ánh mắt "Chúc may mắn" của hai người bạn học, Trì Tĩnh cong môi, đi theo sau Brees.
"Quyết định rồi?" Brees dùng tiếng Pháp đặc sệt hỏi cô.
Trì Tĩnh ngồi đối diện ông, như cười như không: "Người mới ở đây quá nhiều, con quyết định trở về đền đáp tổ quốc."
Brees hừ hừ một tiếng: "Nhìn xem lão già kia đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-doi-nam-tay/998107/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.