“ Được rồi, cứ như vậy mà làm ” Bạc Quý ký tên xong rồi đưa lại cho Đông Quan.
Đợi lúc Đông Quan đã đi ra ngoài Bạc Quý mới đứng lên đi đến chỗ bàn làm việc của Thanh Nhi.
Bình thường cô cũng không có quá nhiều việc, chủ yếu là nắm lịch trình hằng ngày của bạn trai mình rồi giúp Đông Quan xử lý hồ sơ để tập làm quen với vị trí thư ký. Nếu không hiểu thì sẽ trực tiếp đi hỏi nhưng mà là được hỏi trực tiếp chủ tịch luôn. Bởi vì chủ tịch mới chính là người dẫn dắt của cô. Đó là đặc quyền mà chỉ có thư ký Hà mới có được.
“ Con bé sao rồi?
Tuy bên ngoài nhìn Bạc Quý đều là một dáng vẻ lạnh lùng, trên mặt cũng chỉ là chưa khắc lên 3 chữ “ đùng đụng vào ” nhưng bên trong thì vẫn thương em gái của mình.
“ Em ấy chắc là đã chấp nhận việc Đông Quan không hề thích mình rồi. Em cũng chỉ khuyên nhủ vài câu để em ấy có thêm lòng tin và phấn chấn hơn thôi. Chắc là sẽ có tác dụng.”
Nhìn thái độ ban nãy Thanh Nhi đoán chắc Lam Chi cũng thừa biết là Đông Quan không hề thích cô ấy. Chỉ là tình yêu đầu mà nên Lam Chi rất khó chấp nhận. Và Thanh Nhi cũng chỉ như là chất xúc tác để giúp Lam Chi tỉnh táo hơn thôi.
“ Vậy thì tốt rồi. Thật sự con bé cũng làm anh đau đầu."
Ở bên ngoài thì sát phạt không chừa một ai. Nhưng khi bị kẹp giữa em gái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-doi-mot-kiep/3652704/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.