“ Ai vậy? ” Thanh Nhi đang tắm thì nghe tiếng gõ cửa, thiết nghĩ chắc chỉ có thể là Bạc Quý mà thôi.
“ Là anh, anh đem đồ cho em ” Bạc Quý đưa tay vào khe cửa nhỏ mà Thanh Nhi vừa mới mở ra truyền đồ vào cho cô.
“ Anh đợi em một lát, em ra ngay
Lúc Thanh Nhi từ phòng tắm đi ra trên người đã mặc một chiếc váy hoa nhẹ nhàng được mượn từ tủ đồ của Lam Chi còn chưa qua sử dụng lần nào. Chiếc váy rất đẹp không có chỗ nào chê cho được nhưng điều đặc biệt đây là váy hai dây vì thế không thể nào che chắn được mấy dấu hôn đỏ chót trên cổ Thanh Nhi.
Chỉ mới nhìn thôi đã thấy ám muội rồi.
“ Đều tại anh, bây giờ da em đều đỏ lên hết rồi ” Thanh Nhi bực tức đánh Bạc Quý vài cái.
Không phải cô không cho anh hôn nhưng chỗ anh hôn lại vô cùng lộ liễu, như thế này làm sao cô dám ra đường nhìn ai đây chứ.
“ Rất đẹp mà, anh là đánh dấu chủ quyền để bọn đàn ông ngoài kia không ai dám dòm ngó em ” Bạc Quý mặt dày mày dạn nói to, như là anh đã làm một điều rất đúng đắn.
“ Không được, không được em phải kiếm cái gì đó che lại ” Thanh Nhi loay hoay trong căn phòng của Bạc Quý tìm kiếm đủ thứ.
Chợt thấy chiếc túi xách của mình cô liền mở ra lấy ra một hộp phấn mà hằng ngày cô dùng để makeup định dùng nó để che dấu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-doi-mot-kiep/3652080/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.