Nhìn Thanh Nhi gương mặt nhợt nhạt, xanh xao ngồi trên giường bệnh lòng Bạc Quý ẩn ẩn đau vô cùng. Một cảm giác rất khó tả, giá mà ngày hôm qua anh không bận việc để có thể đến trường dạy học thì Thanh Nhi cũng không bị tên Giang Thành kia làm cho bị thương như bây giờ.
Nhắc tới Bạc Quý lại vô cùng khó chịu, cùng với đó là sự tức giận phẫn nộ. Hiện tại anh đã cho người đi lùng xục Giang Thành khắp nơi, hể gặp hắn ta ở đâu thì sẽ bắt lại ngay. Chính tay anh sẽ giải quyết hắn ta, cho hắn biết cảm giác sống không bằng chết là như thế nào.
“ Thầy... không cần phải làm như vậy đâu ạ! ’’
Thanh Nhi nghĩ mình nên phân rõ giới hạn một chút, tránh lại hiểu lầm. Đặc biệt là với Bạc Quý dù sao anh cũng đã có bạn gái lại còn là thầy giáo của cô. Thực sự mà nói cô không dám ảo tưởng hay có suy nghĩ quá phận.
Bạc Quý bị lời nói của Thanh Nhi làm cho ngây ngốc một hồi, bật cười với dáng vẻ e thẹn của cô.
“ Sao vậy? ’’
“ E...Em... Em không muốn bị hiểu lầm ’’ Thanh Nhi siết chặt cái chén trong tay mình.
“ Hiểu lầm? ’’ Bạc Quý thấy đầu óc mình sắp không theo kịp suy nghĩ của cô rồi.
“ Chính là bạn gái thầy... hiểu lầm đấy ạ ’’ nhắc đến chữ bạn gái trong lòng Thanh Nhi có chút gì đó hơi đắng chát, rất khó nói.
Bạc Quý nhìn bộ dáng của Thanh Nhi bây giờ thật đáng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-doi-mot-kiep/3650580/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.