Âu Trấn Phàm cười cười, không ngờ cậu ấm ăn chơi của chúng ta ngày nào cũng bị bắt cưới vợ rồi.
Bắc Thiếu Hàm ngã người về sau ghế, giọng nói nặng nhẹ nhìn bọn người trước mặt.
"Các cậu không biết đâu..cô gái đó có võ đấy..tôi lần trước bị cô ta quật ngã suýt nữa thì nằm việc cả tuần luôn đấy"
"Haha..thật à.."
Tiếng cười càng lúc càng lớn, không khí vui vẻ hẳn ra ai nấy đều cười không ngớt chỉ có một mình Âu Trấn Phàm và Bắc Thiếu Hàm vẫn giữ dáng vẻ lạnh lùng hờ hững mà thôi.
Ở một nơi khác, Tôn Mịch đang ngồi trên sofa đọc kĩ lại lời thoại của phim, cô chăm chú đến mức di động reo lên cũng không nghe thấy.
Là Ngô Thiết Vân gọi đến, cô không biết tại sao anh ta lại có được số điện thoại của cô và cũng không biết gọi đến giờ này để làm gì, ngập ngừng nhìn một lúc cô mới bắt máy.
"Alo ?"
Số điện thoại của anh ta chỉ cần nhìn thôi cô cũng biết vì thẻ sim này chính là quà mà cô tặng cho anh ta hôm sinh nhật mười tám tuổi, nên cô nhớ khá rõ.
"Tiểu Mịch..anh say quá rồi..em đến đưa anh về được không.."
Giọng điệu say mèm này có vẻ như là thật rồi, người được xem là vợ hợp pháp thì không gọi mà lại gọi cho cô làm gì...anh ta đang biến cô thành loại tiểu tam à.
"Tôi không rảnh"
Tôn Mịch không một chút cảm xúc, dứt khoác trả lời một câu khiến tim của Ngô Thiết Vân như đông
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-doi-mot-kiep-vi-em/2797447/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.