Lý Tu Mai ngậm ngùi, chậm rãi đi đến định nói thêm gì đó mong hắn xiêu lòng nhưng Âu Trấn Phàm thật vô tâm cắt ngang, giọng điệu của hắn lạnh lùng như một hòn băng không tan khiến cả con tim Lý Tu Mai như bị đông cứng không thể đập.
"Cô về đi, tôi rất bận"
"Được..được rồi, em về trước đây..."
Cô ta chậm rãi quay lưng, bước chân nặng nề ra khỏi cửa mà lòng khóc như mưa.
Bao nhiêu năm qua, tình cảm của cô ta dành cho Âu Trấn Phàm một chút hắn cũng cảm nhận được sao, hay vì hắn không muốn tiếp nhận tình cảm đó. Tại sao hắn luôn lạnh lùng thờ ơ như thể là người xa lạ đối với cô ta. Tình yêu của cô chưa đủ lớn để với lấy hắn hay sao chứ, không thể ngừng khóc được nước mắt cứ liên tục chảy xuống một cách thê thảm...
ĐỒN CẢNH SÁT THÀNH PHỐ HẢI THÀNH.
Bắc Thiếu Hàm sau khi nhận được cuộc gọi liền thu xếp quay về với tốc độ nhanh nhất, Hạ Ly Tâm vẫn ở đó cùng với Từ Mộng lấy lời khai nhưng khi họ đang tiến hành làm thủ tục gì đó thì Bắc Thiếu Hàm ngang nhiên xông vào tìm người.
Bắc Thiếu Hàm nhanh nói tên Hạ Ly Tâm ra thì nhanh chóng có người chỉ mặt ngay, nhìn một cái thì hắn có thể nhận ra ngay người phụ nữ lần trước hắn gặp.
"Là cô ta sao.."
Hắn nhanh chân đi đến nơi đó, bá đạo nắm lấy tay của Hạ Ly Tâm đứng dậy nhìn qua phía cảnh sát lớn giọng uy quyền nói.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-doi-mot-kiep-vi-em/2797416/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.