Ngô Thiết Vân giật mình ngước mặt nhìn lại, Âu Trấn Phàm sắc mặt trầm lạnh nhìn hắn.
Âu Trấn Phàm cố ý ôm lấy Tôn Mịch kéo về, khuôn mặt tràn đầy sát khí giống như muốn giết chết người vậy. Tôn Mịch cũng cảm giác gì đó căng thẳng nên đã lên tiếng, cô còn hôn nhẹ lên môi của Âu Trấn Phàm một cái trước mặt những người ở đó.
"Chúng ta đi thôi..em mệt rồi".
"Được..anh đưa em về"
Ngô Thiết Vân đờ người, hai mắt cứng đơ không thể cất nỗi một tiếng chỉ lẳng lặng nhìn hai người họ cứ thế mà rời đi.
VINH THỰ HOA ĐÀI VIÊN.
Âu Trấn Phàm không tức giận, sắc mặt bình thường đưa cô về phòng. Tôn Mịch cảm thấy hơi lo, đừng như lần trước mà hiểu lầm đấy chứ.
"Trấn Phàm..anh sao vậy"
"Không sao..anh tin em, đừng lo lắng cứ nghĩ ngơi đi"
Hắn dịu dàng ôm lấy cô, hôn một cái thật ấm áp lên trán cô rồi cả hai đều mỉm cười hạnh phúc rồi ngủ.
Sáng hôm sau, trên các trang mạng hay báo chí liên tục đưa tin về cô và Âu Trấn Phàm, tất cả đều lên trang đầu các mặt báo nóng.
Hình ảnh đêm qua cô cùng Âu Trấn Phàm dạo phố và vui vẻ cười nói đã được một người nào đó chụp lại và đưa cho nhà báo. Cả một buổi sáng ồn ào đến chóng mặt, những phóng viên chỉ mới sáu giờ sáng mà đã bu đầy trước cửa nhà Âu Trấn Phàm chờ cô ra phỏng vấn.
"Reng..reng.."
"Alo..chị Mộ"
"Chị không biết đây là chuyện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-doi-mot-kiep-vi-em/2797396/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.