QUÁN CAFE LYLA.
Tôn Mịch đang ngồi chờ mà lòng cứ không ngừng lo lắng gì đó. Bắc Thiếu Hàm từ xa đi nhanh lại, trông cô cũng không mấy thay đổi chỉ là cảm giác được người phụ nữ này không còn là một cô gái yếu ớt như trước nữa...
"Bắc Thiếu Gia..anh nói Âu Thị phá sản là sao ?"
"Cô bình tĩnh..hiện tại với tình trạng tuột dốc này thì tập đoàn QA.D sẽ có nguy cơ bị phá sản rất cao"
"Tại..sao lại như vậy ?.."
"Hoắc Đại Yên và Lâm Uy Nạp bắt tay nhau đánh lén Âu Thị, trong lúc rối loạn nội bộ hai người đó đã thu mua liên tục những tài sản của Âu Thị.."
Tôn Mịch đơ người, tại sao cô lại không biết chuyện gì hết vậy. Hoắc Đại Yên và Lâm Uy Nạp tại sao lại làm như thế chứ.
"Nếu như bình thường...chuyện này chả là gì đối với Âu Trấn Phàm cả..nhưng mà"
"Nhưng sao..anh nói đi chứ"
"Từ ngày cô đi..cậu ta giống như người chết vậy, suốt ngày vùi mình vào đống công việc không ăn không uống..uống rượu đến sáng..tinh thần không ổn chút nào cả"
Tôn Mịch tay khẽ run rẫy, chẳng phải Âu Trấn Phàm là người vô tâm máu lạnh sao. Hắn đang tự giết chính mình à...
"Tôi đi gặp anh ấy.."
"Cảm ơn cô..Tôn Mịch"
Ở một nơi khác, Hà Nghiêm Chính loay hoay lo lắng gì đó. Đột nhiên ngoài cửa có tiếng gọi dồn dập, làm ông ta cứ phát hoảng chạy ra ngoài xem.
"Các người là.."
"Chúng tôi là người của Hoắc lão đại đến đây..để
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-doi-mot-kiep-vi-em/2797376/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.