Bởi vì xung đột trên biển giữa Bắc Kinh và Philippines chưa chấm dứt nên bọn họ mở một con đường biển khác để đi.Trình Mục Dương cùng Nam Bắc được sắp xếp ở trên một hòn đảo chưa bị xung đột lan đến. Tuy rằng hành động của hai người được tự do, nhưng trong khi Philippines vẫn có nội loạn, mặc dù đảo này không bị ảnh hưởng nhưng cũng khó tránh được nằm trong phạm vi khai chiến của quân đội.
Nơi này thực yên tĩnh.
Nếu không biết tình hình thì căn bản không thể tưởng tượng được Philippines đang ở trong một cuộc xung đột đẫm máu.
Căn phòng của bọn họ tuy nhỏ nhưng cũng có thể gọi là tiện nghi. Có phòng khách, toilet cùng phòng ngủ. Có một đêm, Trình Mục Dương ra ngoài trong một khoảng thời gian dài, phụ trách giúp bọn họ dọn dẹp là một cô gái nhỏ, nhìn mới khoảng mười bốn mười lăm tuổi. Tựa như biết đêm nay Trình Mục Dương không có ở đây, cô bé cố ý đến thăm cô thuận tiện mang theo bữa tối.
Bình thường, khi Trình Mục Dương có ở đây, cô bé này không nói lời nào.
Nhưng đêm nay, lại nói nhiều hơn một chút.
Mới đầu, Nam Bắc dùng tiếng Anh để nói chuyện phiếm với cô, mãi đến khi nghe được cô bé đã có chồng thì cô mới giật mình.
“Pháp luật nơi này cho phép hai người kết hôn sớm như vậy sao?”
“Mười sáu tuổi, pháp luật đã cho phép kết hôn.” Cô bé cười, “Nhưng với nhiều người mà nói, con gái mười ba mười bốn tuổi mà chưa gả đi, sẽ tổn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-doi-mot-kiep-tron-doi-tron-kiep/2518821/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.