Ông chủ Lưu vừa nghe là hiểu ý của Lục Thẩm Quân, ông ta vội tiến lên chắn trước mắt Lưu Trân Trân. "Lần này là Trân Trân lỗ mãn, mong Lục thiếu đại nhân đại lượng tha cho con bé ạ."
Diệp Ly Lạc xem một màn kịch này cảm thấy thật khoái chí, thời nào cũng vậy, ngươi có quyền thì sẽ có càng nhiều người muốn bám lấy ngươi cũng có càng nhiều người sợ hãi ngươi, giả dụ như Lục Thẩm Quân, giả dụ như ông chủ Lưu này và cũng như Lưu Trân Trân.
Lục Thẩm Quân không nhìn ông chủ Lưu mà nhìn sang Diệp Ly Lạc, cong cong khóe môi:
"Thiếu phu nhân, em cảm thấy nên xử lí chuyện này thế nào?"
Diệp Ly Lạc khá là kinh ngạc khi Lục Thẩm Quân lại hỏi ý kiến của mình, cả cha con họ Lưu cũng vậy. Không phải bên ngoài đồn rằng Diệp tiểu thư mới gả đến không được yêu thích sao, nhưng trông bộ dạng này của Lục thiếu hình như không phải như vậy.
Lưu Trân Trân cắn răng xiết chặt tay. Vì cớ gì mà Lục Thẩm Quân không động lòng với cô mà lại thích con đàn bà quê mùa này chứ? Cô ta không chấp nhận.
Diệp Ly Lạc nhìn qua khuôn mặt tức đến vặn vẹo kia của cô ta liền phá lên cười. Hừ, đáng đời, nhìn cô ta là cô cảm thấy hả lòng hả dạ. Để xem Diệp Ly Lạc cô chọc cô ta tức chết thế nào.
"Chồng à, anh thật sự sẽ nghe theo ý kiến của em sao?"
Diệp Ly Lạc đứng lên, đi vòng qua chỗ Lục Thẩm Quân, chẳng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-doi-mot-kiep-chi-thuong-mot-nguoi/2713037/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.