Tại căn hộ số 65 nơi mà Diệp Ly Lạc đang ở. Cô vừa mới trở về từ đoàn phim, dạo này quá là vất vả. Không chỉ đóng phim cường độ cao mà cô còn phải sắp xếp tham gia các khóa học diễn xuất, các buổi phỏng vấn, gameshow xen kẽ do Tĩnh Văn chuẩn bị.
Mỗi sáng gà còn chưa gáy đã phải thức dậy, về nhà cũng đã gần nửa đêm, có lúc còn ở lại trường quay đến sáng.
Đúng là lúc đầu cũng không nghĩ đóng phim nay cực khổ như vậy, nhất là với một người chẳng biết gì mấy về giới giải trí như cô.
Ngâm mình trong bồn tắm hồi lâu, Diệp Ly Lạc vẫn không có ý đứng lên, cơ bản mà muốn ngủ gật trong đó luôn rồi.
Đầu óc có chút mơ màng, vô số cảnh tượng kinh khủng lần nữa lại len lỏi trở về như muốn tra tấn cô.
"Phụ hoàng, mẫu hậu..."
"Lạc Nhi dù ở đâu ta vẫn mong con có một cuộc sống hạnh phúc. Ta sẽ luôn ở bên con, nên đừng sợ hãi gì cả."
"Trước đây làm công chúa con vẫn luôn bị gò bó trong những lễ nghi cung đình, lễ giáo phong kiến giờ thì khác rồi. Vậy nên con hãy tự do theo đuổi điều mình thích nhé, như vậy mậu hậu mới yên tâm được."
"Phụ hoàng, người đừng đi. Mẫu hậu con nhớ người lắm, hai người đừng bỏ con lại được không?"
......................
"Reng reng reng..." Tiếng chuông điện thoại phải vang lên ba bốn lần Diệp Ly Lạc mới hoàn hồn từ trong cơn mê man.
Cô vẫn còn cảm thấy trái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-doi-mot-kiep-chi-thuong-mot-nguoi/2712971/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.