"Mệt không?" Vừa lái xe anh vừa quay sang hỏi cô, giọng nói dịu dàng vô cùng.
"Không sao, hôm nay mọi việc diễn ra đều rất tốt, không mệt gì cả, tôi còn được đạo diễn Lưu khen nữa đấy." Cô cười rộ lên giống như tiêu hài tử đang khoe khoang về chiến công của mình.
"Em giỏi lắm." Anh không tiếc lời khen ngợi cô. "Có muốn đến nhà hàng ăn một bữa không?"
Diệp Ly Lạc lắc đầu: "Ăn ở nhà đi, tôi lại nhớ món ăn của thím Trần rồi."
Thím Trần nấu ăn rất ngon, tin rằng so với đầu bếp trong cung cũng không hề kém, Diệp Ly Lạc cực thích những món thím ấy làm, chỉ cần một ngày không được ăn là cô sẽ thấy thèm.
Lục Thẩm Quân cũng chẳng lạ. Anh cũng không ép buộc, tất cả đều thuận theo ý cô.
Bất quá trong xe rất nhanh trở lên yên tĩnh kì lạ, nhất thời không ai nói gì, không khí dường như có chút kì quái.
Cô nhìn trộm anh, anh nhìn trộm cô, cuối cùng vẫn là anh mở lời đánh gãy sự yên tĩnh đó.
"Lục gia sẽ đầu tư vào bộ phim "Thời song kính"."
"Thật sao?"
"Ừ, tôi sẽ nhà đầu tư lớn nhất bộ phim, nếu như có ai khi dễ em thì cứ nói cho tôi."
Khuôn mặt Diệp Ly Lạc giãn ra thoải mái, có một người chồng như này cũng không tồi đâu nhỉ?
Tự nhiên có cảm giác thế giới này thật tốt a. Mặc dù nói ở Đông Vũ nam nhân tam thê tứ thiếp là chuyện rất đỗi bình thường, nữ nhân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-doi-mot-kiep-chi-thuong-mot-nguoi/2712939/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.