"Người đó tên Hoàng Thiên Bá."
Thường Tình vốn đang nói chuyện với ta, tất cả phi tần xung quanh đều nín thở chờ, cả Lan Hương Cư rơi vào an tĩnh, mà trong sự an tĩnh này đột nhiên vang lên một giọng nói thanh thúy.
Mọi người quay đầu, thấy một thân ảnh thanh tú từ cổng lớn đi tới.
Thường Tình vừa thấy nàng, lập tức mỉm cười: "Trưởng công chúa đã trở về."
Trương công chúa Bùi Nguyên Trân, nhìn vị công chúa trẻ tuổi này lòng ta đột nhiên chua xót, có lẽ bởi vì từ gương mặt thanh lệ này có thể trông thấy bóng dáng của một người khác, chính là cái người đầy máu chìm trong biển lửa nhớ mãi không quên Hoàng Thiên Bá, ca ca của nàng Vân Vương Bùi Nguyên Sâm.
Nghe nói sau khi Bùi Nguyên Hạo đăng cơ không lâu, mẫu thân của họ liền xuất gia, Hoàng Thượng đặc biệt xây một tòa am ni cô cho Triệu Thục Viện ở quê nhà, phái không ít người đi theo hầu hạ, còn sách phong Bùi Nguyên Trân là trưởng công chúa, để nàng ở bên mẫu thân một khoảng thời gian.
Nói tiếp, tuy rằng Bùi Nguyên Sâm chết "không rõ ràng", nhưng hoàng đế đối với người thân của cố Vân Vương thật sự rất "hậu đãi".
Mấy phi tần xung quanh vừa thấy nàng cũng sôi nổi hỏi thăm, Bùi Nguyên Trân hành lễ với họ, sau đó cười hỏi: "Không biết vì sao Hoàng Hậu tỷ tỷ lại hỏi người đó?"
"Thuận miệng mà thôi." Thường Tình khẽ cười, "Chỉ là không ngờ trưởng công chúa còn nhớ."
"Đúng vậy, lúc trước hắn ở Vân Vương phủ một khoảng thời gian, hoàng huynh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-doi-khuynh-thanh-phi-tan-bi-vut-bo-o-lanh-cung/1132218/chuong-311.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.