Cô cô quay đầu nhìn ta: "Vừa rồi có người tới truyền lời, Hoàng Thượng sắp tới Trọng Hoa Điện, mau về hầu hạ đi!"
"Hoàng Thượng sắp tới?"
Tay ta theo bản năng run rẩy, cô cô dường như cảm nhận được gì, đi tới trước mặt ta: "Thanh Anh, có chuyện gì sao? Sao sắc mặt khó coi như vậy? Còn ra nhiều mồ hôi lạnh, bị bệnh hả?"
Ta không bệnh, chỉ là... Quá sợ hãi.
Tuy mấy ngày nay đều ở Trọng Hoa Điện lại không hề gặp hắn, nhưng mỗi đêm từ đều từ ác mộng tỉnh lại, sợ hắn biết ta đã rời khỏi lãnh cung, sợ hắn tìm tới cửa, càng sợ hắn sẽ không bỏ qua cho ta, càng bạo ngược trừng phạt ta, mỗi lần nghĩ tới, ta đều sợ hãi, sợ đến ngay cả tim cũng muốn ngừng đập.
Mà hiện tại, hắn sắp tới Trọng Hoa Điện, ta cuối cùng vẫn không tránh khỏi.
Nghĩ đến đây, đầu ngón tay ta lập tức lạnh thấu, cô cô sốt ruột nhìn ta, lại quay đầu nhìn sắc trời, nói: "Không sao thì đừng lề mề nữa, Hoàng Thượng tới, chúng ta mau về hầu hạ, mau!"
Dọc đường, hai chân ta như muốn cứng đờ, cứ thế để cô cô kéo về Trọng Hoa Điện, vừa vào, liền thấy cô cô ở bếp nhỏ tới, thấy chúng ta liền nói: "Các ngươi cuối cùng cũng về, Hoàng Thượng tới rồi, nương nương phân phó hầm canh sâm, các ngươi mau đem qua đó."
Nghe nói hắn đã tới, sắc mặt ta càng tái nhợt, mà cô cô đã nhận khay rồi giao cho ta, dặn dò: "Nương nương bảo ngươi đi hầu hạ, mau đi đi."
"Cô cô..." Ngay cả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-doi-khuynh-thanh-phi-tan-bi-vut-bo-o-lanh-cung/1132215/chuong-308.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.