Ta dùng vẻ mặt vô tội nhìn bọn họ, cả ba bất giác rơi vào trầm mặc. Bùi Nguyên Hạo quay đầu nhìn Dương Vân Huy, người sau gật đầu, cái gì cũng không nói, lập tức xoay người rời đi.
Gió tuyết ngày càng lớn.
Ngay trong đêm gió tuyết điên cuồng này, một đội nhân mã cầm cấp báo xông thẳng về hướng cửa Nam kinh thành, hơn nữa còn nổi trống vang la: "Phía Nam có thiên tai, bệnh dịch nổi lên bốn phía, Tam điện hạ trấn an nạn dân, hồi kinh lãnh chỉ tạ ơn."
Kinh thành vốn đang là tòa thành im ắng trong đêm khuya, lúc này lập tức thắp đèn rực rỡ, bá tánh ra ngoài vừa nghe náo nhiệt như vậy liền sôi nổi tụm lại, chỉ chốc lát, cửa thành đã trở thành biển người.
Dương Vân Huy sớm đã truyền tin vào, trong đám người bắt đầu có kẻ thuật lại những gì xảy ra ở phương Nam. Thiên tai mỗi năm đều phải điều lương từ các nơi, nhưng năm nay Bùi Nguyên Hạo nam hạ, không tiêu một hạt gạo của quốc khố cũng có thể giải quyết tình hình, việc này vốn đã khiến mọi người phải vỗ tay trầm trồ khen ngợi, có kẻ ở cạnh thêm mắm thêm muối, tất cả vốn đang vây xem náo nhiệt cũng bày ra tư thế cung nghênh.
Trong đám người, có kẻ bắt đầu vỗ tay, những người xung quanh nhanh chóng cảm nhiễm, cũng sôi nổi vỗ tay, lập tức một trận vỗ tay xôn xao từ cửa thành truyền tới.
Thời cơ đến rồi!
Bùi Nguyên Hạo ra lệnh một tiếng, đoàn xe không còn vội vàng, chậm rãi chạy tới cửa thành.
Quan binh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-doi-khuynh-thanh-phi-tan-bi-vut-bo-o-lanh-cung/1132125/chuong-218.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.